Multimedia

Thơ Lê Thiếu Nhơn

Đọc thơ
09:57 | 30/01/2024
Sự tử tế càng ngày càng bị đẩy vào tuyệt lộ Tôi tập làm quen với màu cúc trái vụ,..
aa

Tĩnh lặng lúc giao mùa

Sự tử tế càng ngày càng bị đẩy vào tuyệt lộ

Tôi tập làm quen với màu cúc trái vụ,

vì sợ mùa đi bỏ rơi mình

Em không giỏi chen lấn

Em không rành thủ đoạn

Những buổi chiều dang dở cả mưa giông

Muốn tìm lại tiếng ca ai hát sau vành nón

Chỉ thấy ngoại ô thăm thẳm thở dài

Đánh cược dòng sông miên man thơ dại

Để ngõ về vớt vát chút heo may!

Làm sao trách trời xanh đã mây bay ngàn dặm

Làm sao trách nụ hoa quên nở sớm mai buồn

Tôi trách tôi chân chùn gối mỏi

Buổi nhân tình khô héo mặt người dưng!

Nghe mưa khuất nẻo

Chút heo may bỗng dưng đầy ái ngại

Tình cũ buông xào xạc lá sen tàn

Lòng ngun ngút gió đưa

Lòng lưa thưa nắng xế

Em đừng về mùa thu từ giã anh…

Chuyến xe đời đăm đắm ngã ba đường

Chia tay phố, chiều dâng lên cuối mắt

Như hóa trầm từng hò hẹn xót thương

Áo hoa đã sang tay kẻ khác

Loay hoay không kịp tiếng thở dài

Bàn chân vồi vội thêm nuối tiếc

Cõng một bóng người nức nở bay!

Ghi phía gió đông

Hát về điều không xôn xao nữa

giữa mùa đang xôn xao

Bỗng thèm ngọn gió lãng quên

trên những bờ lau mưa dài nắng quái

Có giấc mơ nhắc ta bắt đầu trở lại

Một sớm mai trong lành trước thềm cũ

rêu xanh!

Ai cũng mải mê bao nhiêu khấn nguyện

được phát chuyển nhanh

Làm sao biết từng cánh mai đã thức dậy từ

đợt lạnh năm ngoái

Nỗi hoa vàng cho góc phố sang xuân!

Gió gọi tình đi

Chấp nhận một buổi chiều không gió

đưa hương

Chấp nhận một vòm cây không xôn xao lá biếc

Tình về như mưa nguồn

Mai phục những bão giông

Có hẹn với kỷ niệm chút nắng mù khơi

Có hẹn với môi em chút son khờ dại

Đánh cược nửa đời mình

Chút ước vọng hắt hiu

Buông tay cho sông dài

Buông tay cho trời rộng

Bóng con đò lồng lộng sóng xa!

Khuất nẻo mây bay

Người lương thiện còn bị đọa đày đến

bao giờ?

Câu hỏi chán chường không ai muốn nhắc

Thế kỷ bán mua danh vọng

Thế kỷ trí thức nửa mùa

Tôi tìm cách đi lùi trong ký ức, đi lùi đến

ngây thơ!

Còn màu hoa bên mép vực dại khờ

Làm sao tìm được cách tha thứ những

tiếng vỗ tay phản trắc?

Nguồn Văn nghệ số 4/2023


Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Baovannghe.vn- Sinh ở Lào nhưng là người Hà Nội/ Một nghệ sĩ hào hoa sắc sảo đa tài
Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Baovannghe.vn - Từ ngày 23/11 đến ngày 15/12/2024, tại Nguyen Art Gallery (Hà Nội), sẽ diễn ra triển lãm tranh màu nước Colors in Bloom - Sắc màu bừng nở của nhóm 6 họa sĩ trẻ.
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...