Diễn đàn lý luận

Bài thơ “Cỏ ướt” của Trần Quốc Thực. Lời bình của Trần Tuệ Anh

Trần Tuệ Anh
Tác phẩm và dư luận
06:00 | 24/08/2024
Baovannghe.vn - Trần Quốc Thực là nhà thơ khiến tôi có nhiều nghĩ ngợi. Nghĩ ngợi về người. Nghĩ ngợi về nghề. Nếu trong khuôn khổ của chuyên mục bình thơ mà nói về điều đó e không đủ và lạc đề. Nhưng để đến với một bài thơ có lẽ cũng nên có đôi chút suy ngẫm về tác giả bài thơ đó. Bởi, mỗi tác phẩm nếu chưa là một giá trị văn chương thì chí ít cũng là một giá trị ngôn ngữ đã được trình diện, còn tác giả của bài thơ, đúng hơn là mọi con người đều là một giá trị trong cuộc đời này.
aa
Bài thơ “Cỏ ướt” của Trần Quốc Thực. Lời bình của Trần Tuệ Anh
Nhà thơ Trần Quốc Thực (1948-2007)

CỎ ƯỚT

TRẦN QUỐC THỰC

Mưa cứ như không.Trên đê

Nhìn xa, ai hay cỏ ướt

Chỉ thấy nắng lên thoa mát

Không gian, mặt cỏ, dáng mình.

Em ngắm hoài lên đê xanh

Anh ngó hoài sang con mắt

Chỉ thấy bờ mi em rung

Bấy giờ mới tin cỏ ướt.

Lời bình của TRẦN TUỆ ANH

Trần Quốc Thực là nhà thơ khiến tôi có nhiều nghĩ ngợi. Nghĩ ngợi về người. Nghĩ ngợi về nghề. Nếu trong khuôn khổ của chuyên mục bình thơ mà nói về điều đó e không đủ và lạc đề. Nhưng để đến với một bài thơ có lẽ cũng nên có đôi chút suy ngẫm về tác giả bài thơ đó. Bởi, mỗi tác phẩm nếu chưa là một giá trị văn chương thì chí ít cũng là một giá trị ngôn ngữ đã được trình diện, còn tác giả của bài thơ, đúng hơn là mọi con người đều là một giá trị trong cuộc đời này. Khi Trần Quốc Thực còn sống, tôi không thân với ông nhưng cũng có chút quan sát về ông. Nói về người, dường như Trần Quốc Thực là con người đầy mâu thuẫn. Sự mâu thuẫn giữa người thơ và phi thơ. Nói về nghề, dường như ông là người bước đi trên ranh giới giữa cái mới và cũ. Đã có lúc ông bước chân sang bên phải nhiều hơn rồi lại giật mình đưa chân sang trái, để rồi cũng làm được điều gì đó của riêng mình. Không cực đoan bảo thủ, không quyết liệt bứt phá nhưng là người có nhiều trăn trở với nghề, mong mỏi tiến lên phía trước. Con người đó có thể ẩu với cuộc đời mình nhưng dường như lại kĩ với con chữ. Đó là quan sát của tôi về Trần Quốc Thực, sẽ có người đồng ý và có người khó chịu phản bác. Khi ông còn sống, tôi từng được nghe ông đọc một bài thơ, và mới đây tình cờ được đọc lại, đó là bàiCỏ ướt. Và, dường như với bài thơ này Trần Quốc Thực cũng đang đi giữa cái vạch ranh giới mà tôi đã nói ở trên.

Đọc xong bài thơ Cỏ ướt, một cảm giác buồn man mác lan tỏa. Cái sự buồn man mác đó nó cũng nhẹ nhàng như mưa bụi, như nắng mới, như màu xanh mơn mởn trên bãi cỏ triền đê của mùa xuân (mưa cứ như không, nắng lên thoa mát, đê xanh). Đây là một bài thơ không có gì đặc biệt, với lời thơ tả, bốn câu thơ đầu là tả cảnh còn bốn câu thơ sau miêu tả tâm trạng của đôi trai gái. Cấu tứ bài thơ có vẻ cổ điển nhưng câu chữ, cách cấu tạo hình ảnh lại mới. Bài thơ không đặc biệt nhưng lại có sức gợi, kéo người đọc vào câu chuyện của đôi trai gái trong một không gian lãng mạn của mùa xuân. Đọc xong bài thơ, người đọc cảm thấy không yên một cách bâng khuâng vì hình như có điều gì đang xảy ra giữa đôi trai gái. Họ im lặng bên nhau, chỉ có ánh mắt và con tim là đang nói. Dường như có một chút giận hờn, dường như có một chút lỗi lầm và dường như có cả chút ăn năn. Có lẽ hai câu thơ cuối là hai câu thơ hay nhất trong bài: “Chỉ thấy bờ mi em rung/ bấy giờ mới tin cỏ ướt”. Bờ mi em rung nghĩa là bờ mi em mới chỉ đang ngấn lệ. Có một chút kìm nén trong lòng người con gái. Hình ảnh người con gái đã trở thành trung tâm trong bức tranh mùa xuân. Tâm trạng của đôi trai gái đã xâm lấn toàn bộ không khí mùa xuân. Hình ảnh đó, tâm trạng đó đã làm mờ đi bức tranh xuân, chỉ còn lại cái nhân tình. Thực ra với câu thơ “Bấy giờ mới tin cỏ ướt” thật khó để bình trúng ý tác giả, nhưng với thơ ca đâu cần phải mổ xẻ tiểu tiết và chuẩn xác theo kiểu 1+1=2. Dẫu sao thì đó là một câu thơ gợi, gieo vào lòng người đọc toàn bộ ý tứ của bài thơ. Một bài thơ đơn giản nhưng lại không bị nôm na mà trái lại khiến người đọc cảm nhận nó một cách tinh tế, nhẹ nhàng, thấm từng câu, thấm từng hình ảnh, thấm từng trạng thái cảm xúc. Liệu như vậy đã đủ gọi là bài thơ hay chưa nhỉ?

Trần Tuệ Anh | Báo Văn nghệ

---------

Bài viết cùng chuyên mục:

Nhà thơ Trinh Đường: Nhập thân vào đất nước để nhập thần vào thơ "Đồng dao cho người lớn" - Thơ Nguyễn Trọng Tạo Người thơ ấy đã nhặt từng con chữ Bài thơ "Làm dâu" của Trần Mạnh Hảo - Lời bình Đặng Toán Người đàn bà làm thơ ấy không còn dệt vải
Mời quý vị đón đọc báo Văn nghệ số 50/2024

Mời quý vị đón đọc báo Văn nghệ số 50/2024

Baovannghe.vn - Báo Văn nghệ số 50/2024 ra ngày 14/12/2024 có các nội dung sau đây:
Thơ Lê Vĩnh Thái và những cuộc đi hoang

Thơ Lê Vĩnh Thái và những cuộc đi hoang

Baovannghe.vn - Lê Vĩnh Thái luôn mang tâm thế là một thầy giáo nghèo vùng ngoại ô của Huế. Sự vất vả, lam lũ, khung cảnh nông thôn chính vì thế luôn là không gian nghệ thuật nổi bật trong thơ anh.
Ngôn ngữ mỹ thuật trong tranh Trương Đình Hào

Ngôn ngữ mỹ thuật trong tranh Trương Đình Hào

Baovannghe.vn - Trong tranh của Trương Đình Hào, ta thường bắt gặp nón quai thao, một cặp nam nữ đang hát quan họ, các con vật và vật dụng thường ngày… Thoạt nhìn, rất dễ để xem tranh Hào dưới góc nhìn văn hoá, di sản: các tác phẩm ghi lại các hoạt động bình dị hằng ngày của đời sống nông thôn ở miền Bắc Việt Nam giai đoạn trước Đổi mới.
Trông đám đông hỏi lấy một người: Phỏng vấn một cái cây ở sân 51 Trần Hưng Đạo

Trông đám đông hỏi lấy một người: Phỏng vấn một cái cây ở sân 51 Trần Hưng Đạo

Trong đáBaovannghe.vn - 51 Trần Hưng Đạo - Hà Nội là trụ sở của Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam, Tòa nhà bình dị này mang một ý nghĩa rất lớn.
Ở trong tôi - Thơ Kim Chuông

Ở trong tôi - Thơ Kim Chuông

Baovannghe.vn- Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy/ nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn