Sáng tác

"Cho một ngày bình thường" tản văn của Trần Quỳnh Nga

Trần Quỳnh Nga
Tản văn 06:00 | 20/07/2024
Cho một ngày bình thường, Em đã đi qua những năm tháng cuộc đời. Không còn trẻ để hồn nhiên nữa. Tình cảm tưởng đã lắng lại rồi, như cánh cửa đã cài then.
aa
Chùa Trấn Quốc trên mặt nước hồ Tây

Trong cái quỹ thời gian đầy bộn bề của cuộc sống, cho một ngày bình thường ta dành cho mình một ngày bình yên. Chạy xe lòng vòng qua những con đường hàng ngày ta vẫn đi qua, nhìn đèn xanh đèn vàng cũng thẫn thờ, lạ lẫm. Chợt nhận ra, cái đèn trước đây chỉ mang ý nghĩa chỉ dẫn, giờ đây lại mang thêm một ý nghĩa mới: Có nghĩa là phải có điểm dừng, phải biết chờ đợi, không vội vàng. Rồi chợt nghĩ đến mình, hình như đã từ lâu mình quên mất mình. Cứ chạy theo thời gian, đuổi theo nó mà cứ ngỡ như bị cuốn vào một khoảng không nào đó vô định như hẳn rằng mình sẽ bị đánh gạt ra ngoài cuộc sống nếu không vượt qua được cuộc sát hạch đó.

Có một ngày tự làm lười biếng mình. Không ngủ dậy trước 6 giờ như thời gian biểu chỉ sẵn. Không vội vàng ăn, uống, đọc báo, thay đồ cùng một lúc. Chỉ làm mỗi một việc thôi là ôm chiếc gối ôm vào lòng ngồi nhìn qua ô cửa sổ, chợt thấy vui vui. ô kìa, sao trong mùa xuân, khi vạn vật đang độ hồi xuân mạnh mẽ nhất. Hoa đào mãn khai, hoa xoan tím mơ màng…thì bên kia con đường thôi. Cây bàng già vẫn đang khoe sắc đỏ. Cái màu lá đó- màu- của- phôi- phai, khi đỏ rực như lửa, lúc lại như nắng vàng, có khi lại giống như màu của chiếc khăn len còn đang dở đan từ mùa đông xưa cũ. Rồi chợt nghiệm ra, sống cuống quýt, sống vội vàng cũng chẳng để làm gì khi mình trở nên hời hợt với những gì xung quanh mình đến thế. Thà cứ là một cái lá, trải qua bao gió rét mùa đông, bao rộn ràng xuân đến vẫn cứ cháy hết mình để rồi có thể đêm nay, một đêm mùa xuân dịu dàng sẽ quay về với đất!

Em đã đi qua những năm tháng cuộc đời. Không còn trẻ để hồn nhiên được nữa. Tình cảm tưởng đã lắng lại rồi, như cánh cửa đã cài then chốt, em quay mình trong bóng tối, không biết ngoài kia, nắng đã lên xanh.

Chợt một ngày bình yên, bắt gặp ánh mắt anh đang cười. Lòng em như nắng xuân rộn ràng, như dòng sông có sóng. Càng dấu, càng lộ. Đôi má em hồng hơn. Em siết chặt chiếc áo có tên gia đình, gài chiếc khuy mang tên trách nhiệm để chạy trốn. Nhưng không thể chạy trốn chính mình. Ngày như dài ra, nỗi nhớ như sâu hơn làm em khổ sở.

Em trở lại là em, lắng nghe tiếng lòng mình như từng viên ngói vỡ. Chợt nhận ra, không phải tuổi trẻ đã bỏ em đi, mà chính em đã rời xa nó. Em tự làm già chính mình bằng vỏ bọc của sự hoàn hảo, dối lừa mình bằng sự chỉn chu mà quên đi những khát khao trong mình như mầm cây đang dần dần tách vỏ.

Có một ngày bình yên. Không còn anh, em thấy nhớ nao nao ánh mắt xưa như mùa xuân dịu dàng mỗi sáng. Cành cây ngoài kia vẫn còn đó những chiếc lá đỏ kiêu hãnh bám trụ. Nó minh chứng cho cái mùa rét mướt vẫn chưa vội vàng ra đi, dẫu ngoài kia nắng đã lên vàng. Nó giúp em hiểu rằng: mình hãy cứ sống thật với chính mình đi, cứ yêu đi, cứ cháy hết mình đi như lửa, như nắng vàng…dẫu một mai kia sẽ không còn gì nữa!

Bốt Hàng Đậu mùa thay lá

----------

Có thể bạn quan tâm:

Chùm tản văn tâm lý nước ngoài Nguyễn Phong Việt trình làng tập tản văn " Chúng ta sống, là vì…" Những không gian văn hóa đặc trưng của Hà Nội trong tản văn giai đoạn 2010 - 2020 Dường như thu đã về phố. Tản văn của Hoài Hương Tháng ba có gì để nhớ - Tản văn của Lâm Trần
Truyền cảm hứng  và lan tỏa nghị lực sống qua hội thi Tiếng hát người khuyết tật

Truyền cảm hứng và lan tỏa nghị lực sống qua hội thi Tiếng hát người khuyết tật

Baovannghe.vn - Vòng chung kết toàn quốc Hội thi Tiếng hát người khuyết tật lần thứ III năm 2025 với chủ đề Tiếng hát từ trái tim đã chính thức khai mạc vào tối 15/6, tại Hà Nội.
Luật nhà giáo, không cấm giáo viên dạy thêm

Luật nhà giáo, không cấm giáo viên dạy thêm

Baovannghe.vn - Sáng 16/6 với kết quả biểu quyết điện tử 451/460 đại biểu có mặt tham gia biểu quyết tán thành, chiếm 96,23%, Quốc hội đã chính thức thông qua Luật Nhà giáo.
Khúc ca bầy đom đóm - Thơ Lê Thị Mỹ Ý

Khúc ca bầy đom đóm - Thơ Lê Thị Mỹ Ý

Baovannghe.vn- Mang trên mình đôi cánh mầu trắng bạc/ Bầy đom đóm bay đêm
Khai mạc triển lãm “Trôi đi những bồng bềnh”

Khai mạc triển lãm “Trôi đi những bồng bềnh”

Baovannghe.vn - Tối 15/6, tại TP.HCM, họa sĩ Vũ Hoàng Tuấn khai mạc triển lãm Trôi đi những bồng bềnh, nhằm giới thiệu tới công chúng loạt tác phẩm hội họa mang phong cách tạo hình tối giản, giàu chất tự sự và đậm hơi thở vùng đất miền Trung – Nam Bộ.
Công chúa. Truyện ngắn của Nguyễn Quang Vinh

Công chúa. Truyện ngắn của Nguyễn Quang Vinh

Baovannghe.vn - Tôi nép mình bên gốc ổi già nhìn Công Chúa của tôi đang ưỡn ẹo đi tới góc vườn nơi có chú mèo đực lông đen đang lấp ló đứng nhìn.