VIẾT LÚC NỬA KHUYA
Ngồi như thế dễ tan vào chiều lắm
hai mươi năm một dáng ngồi kiên nhẫn
mẹ tôi
*
Giọt máu ấy đã lặn vào cây cỏ
giọt máu ấy chẳng bao giờ về nữa
đợi làm gì hả mẹ?
*
Tìm cách để được xanh
mà không đạp trên lưng người khác
ấy là cỏ
*
Hôm nay là ngày hăm ba tháng Chạp
làm gì còn ông Táo để mà đưa lên trời
lặng im chiếc bếp gas xó bếp
*
nuốt từng hơi thở
để nuôi hy vọng
hy vọng nuôi ta vô vọng
*
Đang mọc lên những vì sao xa lắc
những vì sao chẳng bao giờ cho quả.
.
DƯỚI ĐÁY CỐC CÀ PHÊ
Những hạt đường đã chiêu dụ anh
nơi đáy cốc
nào hãy quậy đi bạn
không phải bên dưới cái màu đen thăm thẳm nào
cũng là địa ngục
.
và anh quậy
.
ly sủi bọt như người sủi bọt
sau một đêm nuôi giấc mơ nặng nhọc
sau một ngày cắm mặt vào đất
những chồi non vẫn vẫy phía xanh mờ
.
mỗi sáng
anh bắt gặp cái nhìn đắng chát
từ em
hố thẳm của ly cà phê mỏi mệt
lời chiêu dụ vẫn không buông anh
nào hãy quậy nữa đi bạn!
.
lanh canh tiếng va ly cốc muỗng thìa
những giọt đen vơi
hiện dần đáy vực
.
để chạm được chút ngọt ngào trong đáy cốc
anh phải uống đến giọt đắng cuối cùng của ly cà phê.
.
NGỌN LỬA BỊ BỎ QUÊN
Nung ở mức nhiệt ba ngàn độ
đất sét sẽ không còn là đất sét
có thể là một thánh nhân
linh thiêng không chút tì vết
.
khi đất sét đã thành thánh nhân
bao người sụp lạy
mà quên ngọn lửa.
.
NHỚ ĐÊM MƯA GIÓ NĂM NÀO
Tặng Ngọc Toàn
Đêm ấy
bão số 11 thập thò ngoài ngõ
Toàn đưa mẹ mình về
gió mưa bất chấp
bất chấp luôn việc chuẩn bị đón đứa con đầu lòng
mình khuyên Toàn ở lại giúp vợ vượt cạn
Toàn nói mấy chục năm nay
em thèm được gọi tiếng Mẹ
anh cho em đi cùng để được tiễn Mẹ lần cuối
dù Người không sinh ra em
.
bạn bè có thương nhau thật không
trong những lúc thế này mới biết
mình vừa khóc thương mẹ
vừa rơi nước mắt cho tình của bạn
.
thoắt cái đã 25 mùa mưa lũ vụt qua
một phần tư trăm năm gánh gồng cực nhọc
có cả nụ cười đong đầy nước mắt
có cả đắng cay mưa nắng phận người
.
những ước mơ nung nấu một thời
giờ ta có đủ
nếu coi những gì đang có là đủ
thế mà sao vẫn thấy thiêu thiếu điều gì
hình như lâu rồi ta luôn kìm tiếng nấc…
.
lần giỗ mẹ thứ 25
bão vẫn thập thò ngoài biển
nghe như tiếng vọng về từ miền mây trắng:
“Các con đã đi qua được bão trời
thì bão đời đừng sợ!”
2 giờ sáng ngày 24 tháng 10 năm 2020
.
PHE NƯỚC MẮT
Ông đã tặng những giọt máu cuối cùng của mình
cho phe nước mắt
rồi đi
nhẹ như một sớm xuân Hà Nội
.
trong khi người ta không chọn phe
ông lại đứng về phe nước mắt
phe luôn luôn chịu thiệt
trong các cuộc mặc cả dưới gầm bàn
.
không chọn phe
để đất nước không trở thành nơi thử vũ khí mới
của các siêu cường
không chọn phe
để nhân dân không bị biến thành những tấm khiên
che đỡ cho những ủ mưu hắc ám
.
không chọn phe
để đất nước tràn ngập tiếng cười…
nhưng sao lại quá nhiều nước mắt?
.
ông đã đứng về phía ấy
.
phía của mù mờ
phía của hy vọng
.
bây giờ thì ông đã ngã hẳn về phía ấy rồi
máu của ông đã đặc quánh cùng chữ nghĩa (1)
ông là Dương Tường
Ngày 24 tháng 2 năm 2023
.
TRÁI TIM
Rồi đột nhiên
tim tôi rung lên như năm tôi hai mươi
năm ấy
nào có ai thăm hỏi một câu nào
.
giờ tôi sáu mươi
tim tôi lại rung lên
trăm người hỏi vì sao?
.
yêu trong đớn đau
không một lời an ủi
đau trong yếu đau
búa xua lời thăm hỏi
.
cũng một trái tim ấy
rung năm hai mươi
dù đau nhưng chả ngán ngại chi
vẫn trái tim ấy
rung lên năm sáu mươi
thấy đáy huyệt đã cận kề
Ngày 21 tháng 1 năm 2023
.
NHƯ SA MẠC
Đôi khi
trang giấy trước mặt mình
bỗng
mênh mông sa mạc
.
tôi như con lạc đà
thiếu kiên nhẫn.
1. Nhà thơ Dương Tường đã từng bán máu để sống trong những năm gia cảnh túng quẫn.
Viết & Đọc - Chuyên đề mùa xuân 2024
Thơ Bích Ngân Thơ Nguyễn Minh Khiêm Thơ Trần Anh Thái Thơ Đinh Thị Như Thúy Thơ Thi Hoàng - Như ngọn đèn vặn nhỏ |