ÂM THẦM
Năm 2024 đã đến bốn ngày
Mà quanh em còn mùa Đông
Phía Tây thành phố mặt trời tan kem trên ngực
Tan loang cơn mê đầm đầm ánh bạc
Thân thể sốt 39 độ vì hôn
.
Mùa Đông còn đây
Em đã chờ Anh bay mùa Hạ
Tháng 12 dâng đầy
Thêm một tháng Chạp lay say 40 triệu giây khắc khoải
Em phải đi rồi
.
Em đi về tuổi 20
Tuổi 20 không tìm Anh được
Em đi xuyên bóng không lời
Tấm gương vỡ cứa vào ảo ảnh
Em vượt biên ngày đêm không núng sợ
Vì em tin em tin
.
Vì em đang mùa Xuân bốn mươi tư
Em trốn khỏi tháng Tư sinh nhật
Tháng Năm Anh trở lại
Thổi nến tuổi Anh qua môi em ướp mặn
Em đã thua trong cuộc nhập bóng mình
.
Tình yêu lớn, vẫn là đinh ninh
Trong tấm gương tráng thủy triều ngân lệ.
Ngày 4 tháng 1 năm 2024
.
BÃO TÓC
Đọc mãi thơ Basho (1)
Mà không nấu cao được nỗi đau
Hay nén nó thành đan dược
Phải ngã phải đau để trưởng thành
Như tự rạch từng lớp biểu bì
Để X quang tận tủy
.
Không phải tay săn ảnh
Chợt gặp con chim cô độc đầu cành
Này chim sao không trú mưa?
Lông xám đi vì buốt giá
Này Linh sao không ngừng nhớ?
Để thân thành diêm dân đêm đêm
.
Mưa tràn ngày âm u
Chỉ mắt sáng lên khi nói về thơ, nghệ thuật
Nói bằng chân dung không chuyển động khẩu hình
Tiềm đài từ bí ẩn trên sân khấu trần gian bạo động
.
Chim ơi, đừng thảng thốt hót trong mưa
Còn bóng oanh họng đỏ từ Siberi về đây tránh rét
Mái tóc thốc lên như lá rừng Taiga mỏi mệt
Khi ướp cô đơn tột độ vào bão tuyết cuối cùng!
Tháng 1 năm 2024
.
CHỮ NỔI
Vừa vặn làm sao
Mười ngón tay Anh đan Linh
Xen canh cánh đồng thân thể
Họ, tên chúng mình gồm 10 kí tự
Tròn định mệnh cuộc đời
.
Ta đã yêu nhau từ nhiều kiếp rồi
Có thể từ nghìn năm trước
Anh muốn có em trong các kiếp sau
Đêm mùa Đông, khép mắt ngắm nhau
Từng vân tay chạm từng chân lông
Tự nhiên viết chậm những chữ i kết nối
Chữ i nhỏ móc câu thành rặng núi
Hóa tấm voan đăng ten đính mồ hôi nảy sáng
Gọi nhau đắm thiết
Em vươn chồi trong ngực Anh
Mọc lên mọc lên sóng xanh
Mọi suy nghiệm lãng du hội tụ
Không cần huy động tưởng tượng
Năng lực từ vựng từ khước thốt lời
Lần chậm chữ nổi bằng môi...
Khắc chữ nổi bằng răng thơm
Dịch vị mang ADN dán mọi hình chữ nhật cô đơn thành phong bì thư tình
đồng loạt
Đóng dấu từ đôi thân phù điêu nối thiêng bất tận
Trên tượng da cẩm thạch ủ hương
Ta sánh vào nhau bóng say mê mải
Em sánh Anh cuộc vi hành định mệnh...
.
Qua hai trăm năm Braille chữ nổi
Lưu phu thê trong thơ rồi
Một thiên niên kỷ giữ đôi
Tháo đường xích đạo - thắt lưng
Hai bán cầu uốn qua không gian - thời gian
Theo hình khối tuyệt mỹ nhân gian
Theo vũ điệu hiện thân vũ trụ.
Ngày 23 tháng 1 năm 2024
.
KHÓA HỌC KHÔNG BẾ GIẢNG
Rút gọn nhất về mình:
ViLi là người hiếu tri
Không ngừng học, say mê nghệ thuật
.
Nghệ thuật là nhịp thường hằng
Ý nghĩ và liên tưởng
Khi giặt, phơi, rút, gấp đồ
Khi tắm đêm để được đầm trong nước lâu hơn khi con ngủ
Khi đọc sách, nghĩ về quyền lực 24 chữ
Từng kí tự ghép nhau, tách - nối
Đốc thúc tôi
.
Đợt viết bài đón Tết, cuối Đông
Cần tập trung cao, mẹ đành đem con đi gửi
Mỏi đau cứng cổ gáy bả vai như "giả"
Thâu đêm bạc tóc không xong nổi hết việc muốn làm
Thư giãn bằng âm nhạc
Nỗ lực bằng hy vọng
Nhà yên lắng, một mình lao động nặng
23h ăn tối khi con đã ngủ say
Mẹ mới dọn phòng vào khoảng nghỉ để viết ca đêm
Khắp 2 tầng vương tranh các con
Những đồ chơi cũ, mới
Balo đi học, giày lâu chưa giặt
Mực tím dây áo khoác, hộp bút, đồng phục
Và tiếng con gọi mẹ râm ran
.
Mẹ nhận ra, các con độ lượng nhất trần gian
Đã yêu, bao dung mẹ vô điều kiện
Trước mọi bão dông, con luôn tin mẹ đảm đương vượt được
Thực ra mẹ không can trường
Cũng không hề giỏi, mạnh
Mẹ vô số điều sai, dại
Răng khôn chưa mọc hết, cả tin suốt kiếp
Chơi với bạn là tốt
Yêu là tất yếu hiến dâng
Nhưng như chỉ tình Nghệ thuật và Con
Khiến mẹ tin mình có thể...
.
Dù biết xung quanh bao dối lừa, mưu hiểm
Mẹ vẫn muốn giữ niềm tin
Mẹ học con sự mơ mộng, hồn nhiên
Mẹ lớn tuổi thêm, con đừng mau lớn
Hãy dạy mẹ cách nhìn mới, khả năng háo hức
Đòi ôm hôn - và được chiều luôn
Trong vòng tay mỏi, nâng bởi tâm hồn...
Ngày 24 tháng 1 năm 2024
.
LỢP MƯA
Những cơn mưa dắt tháng Tám lướt nhanh
Hay mùa Thu bồn chồn mong tới
Những sẻ chia ấm áp tốt lành
Thắp sáng cho tôi vạt chữ cày đêm tối
.
Sáng đầu tuần nắng thêu dây quần áo phơi lâu
Con đừng khóc dọc đường đi học
Còn vô số những con đường khó nhọc
Mẹ không thể ở bên dỗ dành, che chở
Mẹ không xuể chắn ngăn trầy xước và thấm lệ
.
Sắp hết Hè, chúng ta vẫn chưa được tắm biển, chưa thực tập khoá bơi
Nhạc sĩ Trần Tiến du ca hẹn ra Hà Nội
Vân tay ông in hằn đàn guitar
Bài hát Mặt trời bé con (2) gần bằng tuổi mẹ
Những người đang già, sắp già và đã già không bao giờ hết những khát thèm mỏi mong hơn cả thời thơ bé
Bởi cái khó có được luôn gây cảm hứng lớn
Thú vị thường ở quá trình thực hiện, không phải lúc toại thành
Như điều ước về ngôi nhà mà mẹ con ta hằng khắc khoải
.
"Trời mưa quá em ơi, bài ca ướt mất rồi còn đâu!" (3)
Những bản thảo, sách cũ ngày một ngả màu
Giấy trắng ngày ngày giục giã
Trang viết ướt không tại mưa ứng tác
Da mọc mới mỗi ngày trên luống tay
Da mọc mới trên phím chữ, trên guitar 6 dây
Mái nhà lợp mưa xối toang mùa Hạ
.
Tính thời gian bằng mùa, số tuổi
Không thể có ai thống kê nổi số lần cười - khóc
Và những mưa - mơ!
Ngày 7 tháng 8 năm 2023
.
VÉ SỐ
Người ta thích chúc nhau được may
Và bất cứ ai cũng cần may mắn
Vận may không chia đều khắp
Dù khẩn cầu Chúa, Phật, Thánh, Thượng đế, mọi thế lực siêu nhiên
.
Không làm người cầu may
Cực hiếm lần mua xổ số
Tôi chẳng ước mình trúng độc đắc
Vì tự thân không ảo vọng trông chờ
Thế mà tôi đặt hết tuổi trẻ vào Thơ
Vừa gọi lại thanh xuân cho Tình yêu lớn
Tôi chỉ có dây bảo hiểm niềm tin
Buộc vào đai lưng trước cú nhảy không ai hô xuất phát
Xổ số của tôi là niềm vui mỗi ngày cố gắng
Đêm cắt giấc ngủ cho điện thoại phương xa
.
Nước chiếm 70% trọng lượng cơ thể chúng ta
Người nạp vào thân nhiều chất lỏng
Những ly nâu cần cho đêm lao lực
Vượt dặm dài bằng chữ,
Quá sức chịu đựng nhớ
Vận may không phải động cơ
Vẫn là nỗi khát chờ
Như chiêm bao anh ôm em không mỏi
.
Trang lịch đỏ đầu năm là vé số cho tất cả
Nào lại hành trình hối hả
Cho ngày trao thưởng phía xa!
Ngày 1 tháng 1 năm 2024
1. Matsuo Basho (1644-1694), thiền giả, thi sĩ lớn từ thời Edo, người sinh ra thơ Haiku - một biểu trưng của văn hoá Nhật Bản.
2, 3. Tác phẩm của nhạc sĩ Trần Tiến sáng tác tại Thành phố Hồ Chí Minh năm 1982.
Viết & Đọc - Chuyên đề mùa xuân 2024
Trang thơ Vi Thùy Linh Thơ Vi Thùy Linh Thơ Trần Anh Thái Thơ Đinh Thị Như Thúy Thơ Thi Hoàng - Như ngọn đèn vặn nhỏ |