Trượt
Đám mây chiều sũng nước
trùm lên thành phố
cộ xe vội vã
những vì sao trượt khỏi bầu trời
trong thang máy
những mặt người như tượng
ai vui?
ai buồn?
ai ngẩn ngơ?
những mặt người trượt trôi
ngỡ mình khôn ngoan
nhân loại trượt tàn sau từng cơn sốt cấp tính
em trượt khỏi thời gian
khi một ngày vắng anh
Ru mẹ - Thơ Đỗ Thành Đồng Tự sự trước hoàng hôn - Thơ Ngọc Thứ Nhà thơ Chính Hữu: Người bộ hành lặng lẽ Tiếng chim cu gáy - Thơ Hoàng Anh Tuấn Lúc ấy - Thơ Nguyễn Đăng Khương |