Diễn đàn lý luận

Bài thơ “Buổi trưa trong vườn” của Võ Thanh An

Trần Bá Giao:
Tác phẩm và dư luận 09:31 | 02/06/2025
Baovannghe.vn - Buổi trưa trong vườn là một bài thơ hay bởi sự chân thành trong cảm xúc và sự tinh tế trong tình yêu. Vì thế đó là một kỷ niệm đẹp trong đời của nhà thơ.
aa

BUỔI TRƯA TRONG VƯỜN

VÕ THANH AN

Em nhìn bâng quơ trong nắng biếc vườn trưa

Trời se lạnh lá đùa xao xác lá

Phía trước mặt lô xô vùng Quảng Bá

Đào đang đơm nụ vào xuân.

Bạn bè ngoài kia và em kề gần

Trước vườn rộng vẫn thấy mình trống trải

Nắng biếc vườn trưa vu vơ cười nói

Em đang nghĩ gì anh có biết đâu.

Trời vòi vọi cao, hồ thăm thẳm sâu

Bông hoa nở kề bông tàn ngay đấy

Chơi trò trẻ con, nào ta ngắt lấy

Chiếc lá ven đường cầu thấy rủi may

Ôi cái trò chơi bói lá hôm nay

Là số phận suốt đời anh theo đuổi

Anh vốn là người đam mê và vụng dại

Bối rối trước em, lầm lũi trong đời.

Trời không còn là đông, chưa hẳn đã xuân

Xốn xang thế và lạnh lùng đến thế

Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ

Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi./.

Xuân 1989

LỜI BÌNH

Bài thơ “Buổi trưa trong vườn” của Võ Thanh An
Ảnh Lim.V

Võ Thanh An là nhà thơ gắn bó với báo Văn nghệ từ khi ông ở độ tuổi 30; ông là biên tập viên của Tuần báo Văn nghệ từ 1976. Tên bút danh của ông cho ta thấy ông là người rất yêu quê hương: Ông quê ở xã Võ Liệt, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An nên ông lấy bút danh là Võ Thanh An).

Bài thơ Buổi trưa trong vườn được ông viết vào xuân năm 1989 khi ấy ông xấp xỉ vào cái tuổi tri thiên mệnh. Đó là tuổi ở độ chín của đời người. Ở độ tuổi đó người thường hay hoài niệm, thế mà ở bài thơ này Võ Thanh An đang kể về một câu chuyện của tình yêu tại một khu vườn vào một buổi trưa với một trò chơi vụng dại của thời trai trẻ mộng mơ (Trò chơi là để đoán về tình yêu của mình cũng giống như trò bói hoa - ngắt từng lá để nói về: yêu - không yêu...). Ôi cái trò chơi vụng dại ấy sao lại diễn ra vậy?

Sức hấp dẫn của bài thơ chính được thể hiện ở câu chuyện tại Buổi trưa trong vườn.

Bài thơ có 5 khổ thơ mỗi khổ thơ gồm 4 câu được kể theo diễn biến của cảnh vật (một khu vườn vào buổi trưa) và con người (chỉ có anh và em).

Mở đầu bài thơ là khổ thơ:

Em nhìn bâng quơ trong nắng biếc vườn trưa

Trời se lạnh lá đùa xao xác lá

Phía trước mặt lô xô vùng Quảng Bá

Đào đang đơm nụ vào xuân.

Mở đầu thật thơ mộng và hấp dẫn. Hình ảnh em hiện lên trong một khu vườn tĩnh lặng vào một buổi trưa có nắng biếcgió đùa xao xác lá trong tiết trời se lạnhĐào đang đơm nụ vào xuân và em ấy đang nhìn bâng quơ bao điều gợi mở bao điều khiến cho tâm trạng nhà thơ cũng bâng khuâng xao xuyến.

Diễn biến tâm trạng ấy được tác giả diễn tả ở khổ thơ thứ 2:

Bạn bè ngoài kia và em kề gần

Trước vườn rộng vẫn thấy mình trống trải

Nắng biếc vườn trưa vu vơ cười nói

Em đang nghĩ gì anh có biết đâu.

Câu chuyện ở vườn trưa ấy được tác giả kể lại thật dễ hiểu, hình ảnh đậm nét là sự trống trải mà tác giả nêu bật: trong vườn trưa có bạn bè, có em, có tiếng cười nói vu vơ; nhưng điều tác giả muốn biết lại không được biết; nguyên nhân của sự trống trải ấy chính là ở chỗ: em đang nghĩ gì anh có biết đâu.

Chính trong khung cảnh vườn trưa khi: Trời vòi vọi cao, hồ thăm thẳm sâu/ Bông hoa nở kề bông tàn ngay đấy. Nhà thơ cảm nhận được những mặt dường như là tương phản, tạo nên hiệu ứng của tâm trạng lo lắng băn khoăn để dẫn dụ nhà thơ vào một trò trẻ con, một trò của thời xưa (thời trai trẻ mộng mơ cầu thấy rủi may). Đó là trò chơi bói lá:

Ôi cái trò chơi bói lá hôm nay

Là số phận suốt đời anh theo đuổi

Sự phát triển của tứ thơ rất tự nhiên mà lôgic. Tâm trạng trống trải băn khoăn lo lắng đã đẩy nhà thơ đến hành động ngắt lá theo trò chơi bói lá. Bói lá là bói về tình yêu của mình. Để rồi ngay sau đó nhà thơ vận vào cuộc đời của mình:

Anh vốn là người đam mê và vụng dại

Bối rối trước em, lầm lũi trong đời.

Thú nhận sự vụng dại của mình là một lời tự thú dũng cảm và đáng yêu. Chính vì vụng dại mà anh đã bối rối trước em, lầm lũi trong đời.

Nhà thơ Võ Thanh An đã giới thiệu: Ông viết bài thơ này vào mùa Xuân 1989 ở cái tuổi gần 50 rồi và vì thế tôi đoán rằng nhà thơ đâu chỉ nói về câu chuyện của bản thân mình.

Làm bài thơ này vào mùa xuân 1989 - trong không gian và thời gian tĩnh lặng - lúc Buổi trưa trong vườn; tái hiện khung cảnh của một trò chơi thời trẻ con (trò chơi bói lá) với tâm trạng: bối rối trước em, lầm lũi trong đời. Võ Thanh An đã sử dụng phương pháp đồng hiện như muốn nhắc đến cái đam mê và vụng dại của mình trong cuộc đời.

Chính vì tự nhận mình vụng dại nên ở khổ thơ cuối bài thơ anh đã bộc lộ nỗi xốn xang và lo sợ của mình. Tình cảm ấy được anh diễn tả thật tinh tế:

Trời không còn là đông, chưa hẳn đã xuân

Xốn xang thế và lạnh lùng đến thế

Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ

Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi./.

Có thể bạn đọc sẽ chưa thực đồng ý với tác giả ở câu thơ: Trời không còn là đông, chưa hẳn đã xuân; nếu suy luận theo nghĩa ẩn dụ tuổi với mùa nghĩa là đông ứng với giàxuân ứng với trẻ thì câu thơ chưa đắt. Nhưng theo tôi hiểu nghĩa của đông và xuân đặt trong bài thơ này là nói về vòng quay của mùa: qua mùa đông của năm nay nhưng chưa hẳn đã sang xuân của năm sau. Nghĩa là ở cái thời điểm chuyển dịch từ Đông sang Xuân. Theo cảm nhận của tác giả tình yêu chưa đến nên tâm trạng của nưgời trong cuộc là sự xốn xang và lo sợ: xốn xang thế và lạnh lùng đến thế/ Anh muốn nói lời vui nhưng sợ thành giọt lệ/ Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi.

Từ xao xác ở khổ đầu bài thơ lại được nhắc lại ở câu thơ cuối cùng của bài thơ. Nếu ở câu thứ hai: Trời se lạnh lá đùa xao xác lá, cái xao xác ấy là gió đùa thì ở câu thơ cuối này: Gió qua vườn xao xác mãi không nguôi. Cái xao xác ấy là mãi không nguôi - một nỗi buồn man mác, bâng khuâng còn đeo đẳng kéo dài...

Nhà biên kịch Phạm Lăng Quang - Con đường và đồng đội

Nhà biên kịch Phạm Lăng Quang - Con đường và đồng đội

Baovannghe.vn - Với chúng tôi, hình ảnh nhà biên kịch Phạm Lăng Quang - một người lính, nghệ sĩ đẹp trai, hào hoa, thông minh, hóm hỉnh, hào hiệp luôn in đậm trong trái tim mình. Và với những người lính hậu cần - kỹ thuật, các vở diễn thương hiệu Lăng Quang vẫn luôn dậy sóng trong lòng mỗi khi nhớ lại những năm tháng lửa đạn ấy...
Những nét đẹp văn hóa truyền thống Việt Nam trong “Mùa lá rụng trong vườn” của Ma Văn Kháng

Những nét đẹp văn hóa truyền thống Việt Nam trong “Mùa lá rụng trong vườn” của Ma Văn Kháng

Baovannghe.vn - Trong hành trình trở về cội nguồn, Ma Văn Kháng đã dựng nên nhiều chân dung cao đẹp tiêu biểu cho truyền thống ân nghĩa thuỷ chung của dân tộc.
UNESCO : Xem xét hồ sơ về Tranh dân gian Đông Hồ

UNESCO : Xem xét hồ sơ về Tranh dân gian Đông Hồ

Baovannghe.vn - Kỳ họp lần thứ 20 của Ủy ban Liên Chính phủ về Bảo vệ Di sản văn hóa Phi vật thể diễn ra tại New Delhi, Ấn Độ, hồ sơ tranh dân gian Đông Hồ của Việt Nam đã được xem xét để công nhận là di sản văn hóa phi vật thể cần được bảo vệ khẩn cấp của nhân loại.
Cao nguyên đá Đồng Văn được vinh danh "Điểm đến văn hóa hàng đầu thế giới năm 2025"

Cao nguyên đá Đồng Văn được vinh danh "Điểm đến văn hóa hàng đầu thế giới năm 2025"

Baovannghe.vn - Mới đây, tại Vương quốc Bahrain, đã diễn ra Lễ vinh danh Giải thưởng Du lịch thế giới (World Travel Awards - WTA) năm 2025. Theo đó, Công viên địa chất toàn cầu UNESCO Cao nguyên đá Đồng Văn, tỉnh Tuyên Quang được trao cúp chiến thắng hạng mục Điểm đến văn hóa hàng đầu thế giới năm 2025.
Viện trưởng Lê Thị Hà: Một năm rực rỡ của Viện phim Việt Nam

Viện trưởng Lê Thị Hà: Một năm rực rỡ của Viện phim Việt Nam

Baovannghe.vn - Theo Viện trưởng Lê Thị Hà, trong bối cảnh điện ảnh toàn cầu chuyển mình mạnh mẽ, Viện Phim Việt Nam đang bước lên tuyến đầu với chiến lược rõ ràng: Đưa di sản điện ảnh quốc gia ra sân khấu quốc tế bằng tiêu chuẩn mới, tư duy mới và mạng lưới hợp tác rộng mở, tái định hình câu chuyện điện ảnh Việt Nam trên bản đồ điện ảnh thế giới.