Khoảng cách
Tay anh lội đêm
Buộc em trên phím đàn
Câu hát mười năm
Sơ cứng môi mềm
Men rượu đầy chiều uống vơi
Đậu bờ vai ru chiều vào tối.
Tóc em vờ rối
Mắt ai vờ say
Ca từ ngại lửa sôi
Gục đầu đo khoảng cách.
Em cười bằng nước mắt
Cuộn khói thuốc tựa lưng
Vai anh rung
Lời ca bưng những thật thà dâng tới.
Em sợ tình mình chết đuối
Bện bể dâu
Bện gánh đa đoan...
Đà Lạt có gầy không
Em mượn mùa đông một thoáng
Lược ngày anh so vai
Lược lần anh tuyệt vọng.
Em cuộn tóc
Gối đầu phía dã quỳ đợi rét
Tay anh nâng phím trùng
Lội đêm
Cô đơn rỗng
Lội ngón dặt dìu...
Chúng mình hai nửa
Chúng mình hai ngả
Chúng mình và đêm
Hai đầu tiếc nhớ...