Sáng tác

Nhà tranh vách đất. Tản văn của Nguyễn Đức Lợi

Nhà tranh vách đất. Tản văn của Nguyễn Đức Lợi

Baovannghe.vn - Việc làm được của bố mẹ là sự đoàn kết và tấm lòng hiếu thuận, thương quí nhau của các con. Căn nhà tranh vách đất mẹ không có giá trị tranh giành, vì nó không mang quyền năng hồi môn…
Bí mật của sự hài hước. Tạp bút của Lê Anh Hoài

Bí mật của sự hài hước. Tạp bút của Lê Anh Hoài

Baovannghe.vn - Câu chuyện khiến chúng tôi, mấy thằng con trai cười. Cười sảng khoái. Cười ngặt cười nghẽo. Nhưng rồi chúng tôi nhìn cô bạn, cô ấy mỉm cười chỉ vì cái sự cười của chúng tôi, nhưng mắt cô ấy không cười. Những tiếng cười của chúng tôi tắt dần.
Cỏ ở trên đồi. Tản văn của Nguyễn Đức Phú Thọ

Cỏ ở trên đồi. Tản văn của Nguyễn Đức Phú Thọ

Baovannghe.vn - Lúc gối đầu lên đám cỏ ngủ say, dường như lũ chúng tôi, mỗi đứa mơ một giấc mơ. Hay có thể đang cùng chung một giấc mơ, dưới ánh sáng chiều tà rực rỡ. Tôi mơ về ngôi nhà nhỏ dưới chân đồi.
Phố phường Hà Nội - mạch nguồn bất tận

Phố phường Hà Nội - mạch nguồn bất tận

Baovannghe.vn - Với bề dày lịch sử và văn hiến hơn nghìn năm tuổi, Hà Nội đã trở thành một vùng địa lý quen thuộc trong văn chương. Các nhà văn đương đại vẫn luôn viết về mảnh đất này, ghi chép lại những đổi thay của Hà Nội trong dòng chảy không ngừng của đất nước.
Giọt mồ hôi trên lưng cha. Tản văn của Nhã Anh

Giọt mồ hôi trên lưng cha. Tản văn của Nhã Anh

Baovannghe.vn - Khi chúng ta còn bé, chúng ta cứ mặc nhiên nhận sự chăm sóc ân cần, cơm đủ bữa, quần áo thơm tho… Mặc nhiên nhận sự bao bọc, chở che, còn cha mẹ thì lại hạnh phúc khi được lo lắng, quan tâm, chăm chút cho chúng ta.
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Nỗi nhớ mùa xưa. Tản văn của Ngọc Khánh

Nỗi nhớ mùa xưa. Tản văn của Ngọc Khánh

Baovannghe.vn - Chân trời xưa thăm thẳm không còn nữa. Dốc Đình gần phố, gần sông, gần ruộng, giáp đồng, sớm chiều rau quả, cá tôm theo bàn chân trần lấm lem tụ họp, lâu ngày, người đâu đổ về thành xóm chợ...
Hai giọt mực đen... Tản văn của Đàm Quỳnh Ngọc

Hai giọt mực đen... Tản văn của Đàm Quỳnh Ngọc

Baovannghe.vn - Hai giọt mực đen mình rảy lên áo thầy, suốt cả tuần học trôi đi, hai vệt mực ấy không có gì thay đổi.
Đời phố. Tản văn của Triệu Văn Đồi

Đời phố. Tản văn của Triệu Văn Đồi

Baovannghe.vn - Chiều nào tôi cũng dành khoảng thời gian đi bộ từ cuối phố nơi mình ở đến đầu phố và ngược lại. Tôi như chiếc kim đồng hồ quay ngược thời gian
Khoảng khắc bình yên. Tản văn của Đoàn Tam Kỳ

Khoảng khắc bình yên. Tản văn của Đoàn Tam Kỳ

Baovannghe.vn - Tôi thả lỏng người, hít căng đầy lồng ngực mùi khói đốt đồng thân thương. Chẳng giống mùi cay sè khói bếp, mùi tinh dầu the the, ngai ngái
Khi đông dịu dàng gõ cửa - Tản văn của Linh Châu

Khi đông dịu dàng gõ cửa - Tản văn của Linh Châu

Baovannghe.vn - Những ngày đầu đông luôn mang theo một nét đẹp dịu dàng mà khó ai có thể chối từ. Không còn sự oi bức của mùa hè hay sắc vàng rực rỡ của mùa thu, đông về nhẹ nhàng như một bản nhạc trầm lặng.
Mùa mưa bão quê tôi. Tản văn của Nguyễn Văn Nhật Thành

Mùa mưa bão quê tôi. Tản văn của Nguyễn Văn Nhật Thành

Baovannghe.vn - Những mùa mưa bão, không chỉ là một phần cuộc sống mà còn là một phần không thể thiếu trong ký ức, nuôi dưỡng tình yêu quê hương và con người