Làng Nủ
Sớm ấy mặt trời lội nước
Sự im lặng găm núi rừng làng Nủ
Con suối, ngọn cây
Nào hay
Sau chuỗi ầm ầm long lở
Trời giáng.
Sớm ấy
Lũ một lần phản bội
Thuỷ táng người dưới đất đá bùn nâu.
Đêm
Rất lâu
Lời tham thiền
Bơi trong bất lực
Quẫy đạp vô vọng.
Đêm
Mắt đóng như mở
Trân trân khoảng không hèn mọn
Tiếng kêu người làng Nủ
Tiếng con trẻ
Tiếng người già
Bết vào núi rừng làng Nủ
Long lở
Âm bặt
Hoang tàn.
Đêm
Chân tôi
Triều cường bọc mưa trút
biển nước đen lờ lững
Nước như kẻ khát
Chiếm tràn lục lọi
Bức tường ghẻ bục
Trần nhà dột sân.
Đêm
Thưa thớt ánh nến
Soi rọi phía đời ẵm tôi may phước.
Bản làng Nủ
Bao đời trước tổ tiên
Dựng nhà
Đón suối
Lúa sắn ngô khoai gieo sống gieo cười
Trẻ con uống nắng
Người già gội mưa
Ba sinh
Nào hay phút giây
Núi rừng dong người làng Nủ chìm mùa bất hạnh.
Đêm đóng mắt như mở
Đêm co quắp
Đêm duỗi
Cho đến khi ánh nến
Chỉ còn mùi hèn
Sớm nay dõi theo bản làng Nủ
Những chiếc quan tài
Nối nhau
Chìm trong cơn mưa nặng hạt…
Thơ Thy Nguyên Nín đi con - Thơ Thy Nguyên Người lính già trên đỉnh Pò Hèn - Thơ Phong Du Chiếu di sản - Thơ Dương Thắng Nợ duyên - Thơ Bùi Quý Thực |