Baovannghe.vn- Khác với những người đàn ông quê tôi, thầy ngoài chuyện say sưa dạy đám học trò chúng tôi, còn rất say một việc làm xem chừng thật kì lạ, khó hiểu. Tối ngày thầy mải mê gieo sạ một giống lúa lạ, nghe nói có gốc gác ngoại lai từ xứ nào đó xa lắm. Thứ lúa cao ngồng, loi thoi được thầy ươm trên vạt ruộng ngấu tốt nhất.
Baovannghe.vn - Lưới xong, lão Ngũ khoát tay bơi vòng nữa rồi trườn vào bờ, nhẹ nhàng gối đầu lên vạt cỏ. Một khóm lục bình lừ lừ trôi đến, những cái rễ ram ráp, âm ấm cọ vào cổ, vào ngực. Lão chợt thấy có gì chộn rộn. Một cảm giác vừa gần gũi vừa xa xăm ùa về xâm chiếm tâm hồn lão…
Baovannghe.vn- Tốt nghiệp phổ thông, nó chạy một chân đi xuất khẩu lao động ở Ukraine. Hết hạn, nó trốn ở lại, rồi từ Ukraine, nó chui được qua Nga… Khi chúng tôi họp mặt lớp kỉ niệm 20 năm, nó xuất hiện như một đại gia: đến bằng một chiếc Rolls-Royce mạ vàng, có tài xế riêng, thêm một bảo vệ to như trâu mộng. Nó ăn diện kiểu tài tử điện ảnh: tóc xịt keo, đeo kính mát, mặc comple, thắt cavat.
Baovannghe.vn - Khi đôi vợ chồng nào đó phải ra trước toà ly hôn tức là người ta không muốn chung sống với nhau nữa. Chán nhau, thậm chí ghét nhau tới mức không thể nhìn mặt, ghét luôn cả dáng đi, lời nói. Người ta đổ lỗi cho nhau, mạt sát, nói xấu nhau trong nhà, ngoài đường như chuyện bình thường, cơm bữa. Và thế là chia tay.
Baovannghe.vn - Tôi đang ở trường chợt nghe vợ gọi: – Anh về ngay! Ông Viên sắp chết… – Viên nào? – Ông Viên “Chín Dúm” chứ ông Viên nào nữa mà phải hỏi.
Baovannghe.vn- Một hơi ấm thoáng lướt qua gáy tôi, theo sau là những cơn râm ran lan đi khắp cơ thể. Chỉ trong chốc lát, tôi thấy chị đã đứng ở bên phải, tựa nhẹ lưng và chống một tay xuống bàn, tay còn lại vẫn giữ chặt chiếc cốc. Tôi gập vội cuốn sổ lại theo bản năng, ngước lên nhìn về phía chị. Chị cũng nhìn tôi với một cái nhếch lông mày. Những hạt sương và ánh nắng dường như đang bao bọc lấy chiếc cổ của chị.
Baovannghe.vn - Tôi nhận được cú điện thoại, giọng vui vẻ: “Anh Thảo phải không? Khỏe không? Hôm rồi anh dặn có mật ong thật mua cho anh vài lít. Giờ có đây rồi, anh lấy không?”.
Baovannghe.vn - Sống ở thành phố mãi rồi cũng sẽ mắc nhiều thứ bệnh. Đáng sợ nhất vẫn là những loại bệnh truyền nhiễm mà phạm vi lây lan và hậu quả của nó thật khôn lường.