Tiếng ve nghẹn giữa mùa thu
Đã da diết suốt mùa hè
Sao còn đau đáu tiếng ve lạc mùa
Phượng tàn cháy hết mình chưa
Mà sao thảng thốt chuông chùa Vô Vi
Bụi mờ khuất nẻo người đi
"Rũ mình trước cõi từ bi" âm thầm
Đường xa lắm nỗi gian truân
Heo may gió thổi tím bầm khói nhang.
Tiếng ve lạc một thôi đàng
Tiếng ve lạc một nhỡ nhàng mùa thu
Người đi chới với sương mù
Tiếng ve nghẹn giữa mùa thu khóc người.