Anh đã đi khắp những đêm đô thị
Những đêm đô thị
chật ánh đèn
nèn hơn thở
Những đêm đô thị
ướt sũng lòng người
nhễ nhại
bộ mặt
khô cong
.
Tuổi trẻ có phải là những cơn khóc trắng trời?
mà rơi không nổi một giọt nước mắt
.
Tuổi trẻ có phải là những trận gió cuồng nộ?
tim tan tác
mắt trơ trơ
.
Có những đêm đô thị
anh ngồi bên những mảnh hồ
Có những đêm đô thị
anh ngồi bên một khúc sông
đều là những lập lờ đen kịt
Nếu không thể nhảy xuống
Thì hãy cười to lên
Hú.
Hét.
Gào.
Rống.
Điên lên!
phơi bày trắng trợn
để đêm đô thị không còn hình hài giả dối
buồn tủi mà vui
giả dối
cô độc mà đông
giả dối
tối đen mà sáng
giả dối
câm lặng mà ồn
giả dối
chết mà sống
giả dối.
.
Để rồi tuổi trẻ biết đứng yên gục đầu
Bưng mặt bằng hai bàn tay trắng mà rưng rức
khóc
nức nở
khóc
cồn cào
khóc
Một cơn xúc động rất thật thà
Một nỗi niềm thật thà
Một đau đớn thật thà
Hãy thật thà một lần trước buổi rạng đông
Đừng tiếp bước dưới ánh mặt trời bằng vỏ rỗng
Hãy đông đặc tâm hồn
trong đêm đô thị
Dù biết rằng tuổi trẻ đô thị toàn những tang thương
Ngày 24 tháng 7 năm 2018
Em đi đâu giữa 5 mùa Hà Nội - Thơ Nam Thi Em có mơ về Hà Nội cùng anh? - Thơ Nam Thi Cậu bé ru mẹ - Thơ Nam Thi Chân trời chảy muộn - Thơ Nam Thi Cấu trúc mùa - Thơ Nam Thi |