Sáng tác

Trong vỏ bọc mùa Xuân - Thơ Thai Sắc

Thai Sắc
Thơ 09:00 | 08/02/2025
Baovannghe.vn- Có cái bắt tay vừa kịp níu hoa lên/ Thời gian như con loăng quăng trên vũng nước
aa

Trong vỏ bọc mùa Xuân

Có cái bắt tay vừa kịp níu hoa lên

Thời gian như con loăng quăng trên vũng nước

Tôi nhìn thấy sự chuyển động của hương

Bình đẳng qua nhiều vùng khí quyển

Mê hoặc hay thờ ơ chẳng can chi trước ý niệm không mùa

Trong cái vỏ bọc tân trang bằng hoa vụ mới

Tôi nghe nhịp tim mình báo thức

Cảnh báo về nguy cơ cái Đẹp bão hòa

Mùa Xuân diêm dúa cỡ nào cũng khó dụ dỗ người

Tự nguyện lãng quên những ngày Đông

Điềm nhiên trước càn khôn

Trong vỏ bọc tuổi đầy tôi biết mình phải sống

Tổ chim Yến trên vách nhà ta - Thơ Nguyễn Hưng Hải Đài hương - Thơ Trịnh Công Lộc Bóng núi - Thơ Võ Tấn Cường Đêm em - Thơ Lê Huy Quang Biển động - Thơ Lê Huy Quang
Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ
Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Baovannghe.vn - Ngày 4/12, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã chính thức công bố 72 thành phố của 46 quốc gia, trong đó có Thủ đô Hà Nội của Việt Nam được công nhận là thành viên Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu của UNESCO.
Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Baovannghe.vn - Trong phiên làm việc ngày 4/12, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về việc tiếp thu, chỉnh lý dự thảo Luật Báo chí (sửa đổi).
Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Baovannnghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương; Biên tập: Phạm Thị Hà
Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Baovannghe.vn- Cứ ngỡ đất vô hồn/ Cứ ngỡ đất vô ngôn