Lá thư cũ
Những lá thư chị cất dưới đáy hòm
nét chữ đã nhòe theo năm tháng
mỗi khi giỗ anh chị lại đem hong nắng
thì thầm tiếng chữ ngân reo
Đâu những trang thư anh viết giữa dốc đèo
đường hành quân trập trùng ngày ấy
hạt bụi đường còn neo trên trang giấy
giọt mồ hôi hóa thạch mặn mòi
Lá thư nào anh viết chẳng đèn soi
dưới pháo sáng, chớp trời, quầng lửa
trận địa sắp đến giờ súng nổ
nét mực còn nghiêng ngả cánh rừng khuya…
Những lá thư qua mưa gió đầm đìa
dưới tán cây, vách hầm lặng lẽ
ủ ấm chị những tháng ngày đơn lẻ
như giọt nắng hồng, như ánh trăng non…
Rồi chị đợi lá thư trong khắc khoải héo mòn
lá thư không về, hay về trễ…?
nửa thế kỷ trôi qua đã ướp khô dòng lệ
chị vẫn tin lá thư sẽ có lúc trở về!
Không nghĩ mình đã hóa vọng phu
vẫn mải mê chuyện trò với những lá thư ngày trước
những nét mực còn ấm nguyên trong ký ức
tiếng chữ như hơi thở vẫn nồng nàn.
Chiều Bổ Đà
Đất thiêng chim phượng ở
tích cũ còn ngân rung
ngàn thông ôm cổ tự
gót rạn ai theo cùng
Đây lòa xòa bóng thị
kia vối già trầm nâu
cổng ngõ như thân thuộc
cho hồn làng trào dâng
Tam quan mòn dấu đá
rêu xanh kết vỉa tầng
tường mấy ngàn năm tuổi
phập phồng hồn đá ong
Thời gian in dấu gỗ
mộc bản còn ngân hương
khói mênh mang vườn tháp
nâu sồng nhòa gió sương
Cõi trần ta lăn lóc
ngổn ngang những ưu phiền
vục một gầu cửa Phật
chợt thấy lòng an yên
Chiều chậm trôi chùa Bổ
tâm tĩnh trong dáng thiền
sãi già vun nhịp mõ
lắng hồn người tươi trong…