Từ sông
Chèo chống đến kiệt cùng sông này
điệu Hoài Lang nương mình trăm con nước
ai kéo nhịp đàn kìm
ngày mở đất khói cà ràng cay mắt
Từ sông
kiếp phù du lênh đênh con nước
cúm núm gọi vang bưng biền
bậu sang sông vắng
đắng cay ở lại lặng thầm rau răm
Điệu dù kê sáng trời phum sóc
câu cải lương trôi chín nhánh mù u
trái tim đầy ắp nhịp hò liêu
đêm giáp hạt chia nhau manh áo
ngày sông cạn gánh nước tìm nhau
Từ sông
chín nhành tôi nở ra trăm nhánh
trăm nhánh mẹ sinh ra vạn kiếp
giữ nhịp hò trên ghe bẹo thương hồ
Lớn ròng dâu bể lở bồi
ai sang bên ấy nhịp lòng tha hương
từ sông nhớ lấy phù sa
thân bần thân đước vươn mình thẳng ngay.
Không thể là phán quyết - Thơ Khaly Chàm Cây xanh đảo nhỏ - Thơ Chung Tiến Lực Chuông chùa - Thơ Nguyễn Hữu Quý Ở với mùa thu Đà Lạt - Thơ Nguyễn Nhã Tiên Tiếng rơi xuôi miền thương cũ - Thơ Phan Duy |