Bà ngoại là người nuôi gà rất giàu kinh nghiệm, chỉ cần cầm đèn pin soi lên quả trứng là bà biết được chú gà bên trong đang phát triển ở giai đoạn nào.
Tuần trước, bà gửi cho Py chục trứng gà lộn. Bà bảo trứng mới ấp được mười bốn ngày, đang độ ngon và bổ nhất nên mẹ luộc ngay để bồi dưỡng cho Py sau kì thi hết lớp Hai. Mẹ chỉ dám cho Py ăn mỗi ngày một quả vì sợ thừa chất đạm, vì thế mà số trứng còn lại cứ “già” dần sau mỗi ngày được vùi trong hộp trấu. Không nỡ luộc những quả trứng sắp nở thành gà con nên mẹ đã chọn hai quả “khỏe” nhất cho vào cái hộp nhỏ và chiếu đèn bàn suốt ngày đêm để ấp. Py hồi hộp theo dõi biến chuyển từng ngày, đi đâu về đến nhà là phải vào xem trứng ngay, cầm trên tay hai quả trứng ấm nóng như thấy được hai chú gà đang cựa quậy chờ ngày đạp tung vỏ để chạy chơi khắp nhà.
Hai chú "gà Gióng" |
Ba ngày trước, mèo Piu tò mò trèo lên bàn và đã cào đổ hộp trứng, hai quả trứng rơi xuống đất vỡ tan. Mèo sợ quá chạy khắp nhà kêu ầm lên lên báo động. Mẹ chạy vào nhìn thấy vỏ trứng lẫn với xác hai chú gà vừa mọc đủ lông nát bấy dưới sàn nhà thì cũng sợ theo. Mẹ phải nhanh chóng lau dọn, quấn hai chú gà con xấu số vào tờ giấy trắng rồi cẩn thận mang xuống chôn dưới gốc bụi hoa nhài ở sân chung cư.
Buổi chiều Py đi học về đã vội lao ngay vào chỗ ấp trứng, không thấy hộp trứng đâu liền hốt hoảng kêu lên:
- Mẹ ơi, gà đâu rồi?
Mẹ bình tĩnh đáp:
- Mẹ vừa mang gửi sang lò ấp vì nhà mình ấp bằng đèn không đủ nhiệt độ sợ gà không nở được.
- Mấy ngày nữa thì nở ạ? – Py hỏi.
Mẹ nhẩm nhanh đến ngày chợ phiên gần nhất, đáp:
- Ba ngày nữa.
Hôm nay đến phiên chợ chính, nhiều người mang các con giống đi bán. Mẹ lượn qua khu vực bán gà, vịt để “trinh sát” trước khi đưa Py đi ăn sáng. Gọi cho Py một tô bún bò, mẹ dặn:
- Con cứ ngồi ăn đi, mẹ đến lò ấp đón gà.
Mẹ bí mật phóng xe ra khu chợ, tìm mãi mà không có bà nào bán gà vừa nở, chỉ toàn loại đã được một tuần tuổi trở lên. Mẹ đành mua hai con nhỏ tuổi nhất. Quay lại chỗ ăn sáng, mẹ đã thấy Py đứng sẵn ra cửa chờ. Py mừng rỡ:
- Chào gà. Mẹ đã giới thiệu ai là mẹ nó chưa? - Py tin theo lí thuyết của vịt là khi nở ra nhìn thấy con gì đầu tiên nó sẽ coi đó là mẹ nên áp dụng luôn cả vào gà.
- Mẹ chưa. Bây giờ sẽ giới thiệu. Này gà, đây là chị Py, chủ của hai đứa, từ giờ phải nghe lời chị nhớ chưa?
Py thích chí cười tít mắt. Hai mẹ con đi mua bu gà, người bán hàng luôn miệng khen gà đẹp và...to thế. Trên đường về nhà, Py nhận ra có cái gì đó “sai sai” nên thắc mắc:
- Mẹ ơi, sao gà này vừa nở mà con không thấy giống gà sơ sinh cho lắm. Sao lông nó không màu vàng mà lại màu nâu nâu, cứ như gà học lớp 10 rồi í.
Mẹ hơi giật mình nhưng vẫn cố nói át đi:
- Gà nhà mình được ấp trong lồng đặc biệt, vừa nở ra đã ăn khỏe nên lớn nhanh là chuyện thường. Con phải tin mẹ chứ, mẹ sinh ra ở trại gà nên rất có kinh nghiệm nuôi gà.
Py gật đầu trong nỗi băn khoăn:
- Vâng. Có khi gà nhà mình là gà Thánh Gióng cũng nên.
Hai chú gà về đến nhà một lúc đã kịp làm quen với mèo Piu, vừa lích chích ăn cám vừa chạy khắp ban công khi bị Piu đuổi theo trêu chọc. Thật may là nỗi băn khoăn của Py cũng nhanh chóng biến mất trước khi bí mật đi ấp hai chú “gà Gióng” của mẹ bị lộ ra…
Phạm Thị Phong Lan