Sáng tác

Mùa đông năm ấy. Tạp bút của Yên Ba

Mùa đông năm ấy. Tạp bút của Yên Ba

Baovannghe.vn - Mỗi năm, cứ đến đêm Chúa giáng sinh, tôi lại đến ngồi bên thềm của nhà thờ Tin Lành ở phố Hàng Da, để lắng nghe tiếng đàn organ thánh thót vọng ra, tiếng ban đồng ca của nhà thờ hoà giọng êm đềm: "Bình an trên những tầng trời rất cao"... Và tôi nhớ...
Giọt long lanh. Tạp bút của Hoàng Vinh

Giọt long lanh. Tạp bút của Hoàng Vinh

Baovannghe.vn - Bàn tay em mềm mại, bé nhỏ. Không biết khi đó trông tôi thế nào, chỉ thấy em quay nghiêng người, cố xòa mái tóc che nụ cười tinh nghịch.
Chuyện kể từ chiếc bánh cắt

Chuyện kể từ chiếc bánh cắt

Baovannghe.vn - Có lẽ tôi nên bắt đầu bài viết này từ câu chuyện về chiếc bánh cắt của một họa sĩ nổi tiếng, được nhiều người yêu quý.
Cô đơn lộng lẫy. Tản văn của Nguyễn Thu Hà SG

Cô đơn lộng lẫy. Tản văn của Nguyễn Thu Hà SG

Baovannghe.vn - ​​Tôi vốn không muốn giữ thói quen ngồi lặng quan sát những người xa lạ ở những nơi xa lạ nữa. Thứ thói quen khiến tâm trí luẩn quẩn bởi hạnh phúc và bất hạnh, về an nhiên và dằn vặt, về tự do hay cầm tù tâm hồn trong thể xác nhiều tham vọng. Bởi sau mỗi lần đưa mình vào vị trí cân đong đo đếm những biểu hiện cảm xúc của người khác, tôi nhận ra giây phút ấy, mình mong manh như miếng quỳ có thể đổi màu…
Đậm tình canh ngao xứ biển. Tản văn của Lê Hà Ngân

Đậm tình canh ngao xứ biển. Tản văn của Lê Hà Ngân

Baovannghe.vn - Nơi anh đến là rừng già biên giới, là những cánh đồng mênh mông gió, là núi cao, biển xa trắc trở. Hẳn Anh sẽ nhớ bát canh ngao ngọt thơm nồng vị biển và tiếng thầm thì: Mình ơi em nấu canh ngao nhé!
Những cánh hoa mưa. Tản văn của Nguyễn Mỹ Hạnh

Những cánh hoa mưa. Tản văn của Nguyễn Mỹ Hạnh

Baovannghe.vn - Hơn nửa năm trôi qua chỉ có cái nắng gay gắt khô ráp hòa với khói bụi và tiếng nhộn nhịp còi xe cư trú ở mọi ngõ ngách của phố phường.
Phù sa ngọt lịm. Tản văn của Võ Thị Thu Hương

Phù sa ngọt lịm. Tản văn của Võ Thị Thu Hương

Baovannghe.vn - Cây ngô đồng đầu làng đổ lá, những chiếc lá màu nâu đất se sẽ cựa mình. Có tiếng ru da diết ngậm ngùi bật ra mềm như sợi tơ đầu khung cửi.
Dòng suối tuổi thơ. Tản văn của Hồng Vân

Dòng suối tuổi thơ. Tản văn của Hồng Vân

Baovannghe.vn - Dòng suối nhỏ xinh đẹp ấy mềm như một dải lụa, quanh co, uốn lượn ôm ấp ngôi làng thân thương của tôi. Từ bao đời nay, dòng suối nhỏ như một người bạn gắn bó,
Huế dạ. Tản văn Văn Công Hùng

Huế dạ. Tản văn Văn Công Hùng

Baovanghe.vn - Tôi sinh ra và lớn lên ở nơi mà tiếng “vâng” là đồng thuận. Nếu đồng ý là vâng, ai kêu thì dạ. Và cái từ vâng ấy nó cũng nhiều cung bậc lắm.
Khéo dư nước mắt. Tạp bút của Đông Trình

Khéo dư nước mắt. Tạp bút của Đông Trình

Baovannghe.vn - Con đường ấy mang tên "Đông - Tây". Đơn giản là nó nối hai phương của một thành phố. Con đường lớn, đẹp, lối đi hai chiều.
Tiếng vang của tiếng rao đêm Hội An. Tạp bút của Vũ Bão

Tiếng vang của tiếng rao đêm Hội An. Tạp bút của Vũ Bão

Baovannghe.vn -Tiếng rao đêm Hội An, những gì của phố cổ còn nằm ngang ngổn trong đầu tự dưng lần lượt hiện ra trước mắt tôi. Trong một đêm, tôi theo bạn bè thuê thuyền ra Cửa Đại,
Manh mai khói rạ. Tản văn của Nguyễn Hải Yến

Manh mai khói rạ. Tản văn của Nguyễn Hải Yến

Baovanghe.vn -Tôi yêu tháng mười miền Bắc / Manh mai khói rạ níu đồng /Lo lắng điều gì khôn tả / Chim di cư lặng lẽ mênh mông.