Baovannghe.vn - Bầu trời thành phố hôm nay trong xanh đến lạ. Những đám mây bồng bềnh bay qua. Mây thì trắng. Một màu trắng tinh khiết. Một màu trắng huyền diệu.
Baovannghe.vn- Dù đầu còn nhức, điều tôi làm khi thức dậy là với lấy điện thoại. Đã 2 giờ chiều. Nhìn những tin nhắn bạn bè hỏi thăm về con tim tan vỡ của mình.
Baovannghe.vn- Bà tôi kể, Nữ Hoàng Đậu Phụ là cô gái nhan sắc. Nhưng muộn chồng vì cao 1m65. Với tiêu chuẩn thời nay, chắc hẳn cô đã có cuộc sống hạnh phúc
Baovannghe.vn- Hà Nội ơi, tôi đã đến. Tôi muốn thốt lên khi đoàn tàu chạy qua ga Giáp Bát. Bác hành khách cùng buồng, có tên Lâm, bảo: "Sắp đến nơi rồi đấy!".
Baovannghe.vn - Mùa đông năm ấy rất lạnh, sương muối trắng xoá, những vạt rau ăn chết rũ. Mẹ anh lên thăm, anh mượn hai chiếc ghế băng cơ quan về kê nằm tạm.
Baovannghe.vn - Chuyện nội Tám chết mặt nằm úp xuống vũng nước lợ làng Tràm được nhiều người thêu dệt một thời. Khi Lý lớn phổng thành cậu con trai mười bảy thì không nghe nữa.
Baovannghe.vn - Địch tra khảo thế nào, Nhi thư cũng nói có thế, trước sau như một. Theo định chế từ thời chiến tranh giữa nhà Minh và nhà Hồ, bên nào bắt nhầm phải dân thì thả.
Baovannghe.vn- Những chuyện trời trăng chả liên quan đến nội dung cuộc họp nở như gạo vàng. Lần gần nhất cũng xôm trò không kém. Bác Cả gái ngồi một ghế...
Baovannghe.vn - Chẳng hiểu mẹ nghĩ cách gì mà hai năm sau dì Thảo dọn đến ở hẳn với ba bố con. Dì đã ngoài ba mươi, mà vẫn đơn độc. Dì đẹp hơn mẹ nhưng ít nói.