Baovannghe.vn - Vượt ngoài đê là đến phố Bãi. Người phố này đa phần là lao động nghèo, những người tỉnh lẻ về kiếm sống có thu nhập thấp, đều ra ngoài này thuê nhà.
Baovannghe.vn - Mình ông cụ trơ trọi trên cái tầng tư hun hút gió và tồng tộc bụi. Nắng hanh hao chụp quanh bốn bức tường. Xung quanh cũng rặt những nhà cao tầng với mạng dây điện chằng chịt như tấm lưới rồi.
Baovannghe.vn - Cuối cùng, tôi "chịu" gã và nhận chức bà chủ của một khu vườn khá thơ mộng. Một bà chủ chẳng phải vợ ông chủ vì không có cưới xin, không công khai, mặc ai muốn hiểu sao thì hiểu.
Baovannghe.vn - Thoạt tiên, chị tưởng mình nghe thấy tiếng rè rè của chiếc quạt nơi cuối giường. Rồi chị nhận ra tiếng mưa. Mưa nhỏ, đều đều. Không hiểu cơn mưa bắt đầu từ khi nào.
Baovannghe.vn- Chiều Matxcova hoàng hôn bảng lảng, tấm thảm vàng bất tận lá phong trải kín mặt đường. Vừa đi nghỉ ở miền Nam về, xách một cân vopla (cá khô) Actrakhan cùng một can bia, tôi rảo chân sáo đến ông.
Baovannghe.vn - Bố tôi là một thầy cúng có tiếng trong vùng. Trong hai anh em tôi, ông chọn tôi kế nghiệp ông, tức là tôi sẽ học để trở thành một thầy cao tay ấn trò chuyện được cả với thiên thần và quỷ sứ.
Baovannghe.vn - Người ta đi tìm trầm có phường có hội, cha A Hoa chỉ đi độc một mình. Cha nói: Con người chiến thắng rừng thiêng không phải ở số lượng đông hay ít mà ở quả tim trong lồng ngực. Quả tim đó từ khi bước chân ra khỏi nhà đến khi trở về chỉ đập một nhịp không loạn.
Baovannghe.vn- Một resort bên bờ biển đủ gió mát để không cần điều hòa, đủ trăng sao để không cần ánh điện, đủ tiếng sóng võ ì oạp để căn phòng không trở nên trống trải. Xa xa ngọn núi in hình trên bầu trời đen sẫm, tôn thêm vẻ uy nghi huyền bí của biển đêm.