Đọc lại những văn bản đầu tay của Xuân Diệu (khi ông còn là một nhân vật trong nhóm Tự lực văn đoàn) như một cách lắng nghe lại những ham muốn, những sự tự cất tiếng của một chủ thể queer, thay cho cách tiếp cận thường thấy vốn chỉ vin vào hay thông qua những chuyện kể (hay những ‘gossip’ từ ‘kẻ khác’, dù không thể phủ nhận, những ‘gossip’ này đã đóng vai trò như một nguồn tri thức ngoài luồng để làm đối trọng với những diễn giải chính thống) về Xuân Diệu.