Sáng tác

Chuyện nhỏ - Tạp bút của Dương Thanh Thanh

Dương Thanh Thanh
Tản văn
08:13 | 02/11/2024
Baovannghe.vn - Có một ông lão, rất già. Có lẽ còn già hơn cha tôi nhiều lắm; gầy ốm, đen đúa, mặc bộ bà ba trắng loang lổ những bột màu không tên...
aa

Ông chống gậy dò từng bước lên bậc tam cấp văn phòng cơ quan tôi. Người ra tiếp chuyện ông được yêu cầu trả lời một câu hỏi: Tây Sơn Nguyễn Huệ dấy binh năm mấy?

Không ai có thể trả lời, trong số những người hiện diện ở văn phòng. Tôi cũng vậy. Một cảm giác xấu hổ, không, buồn thì đúng hơn, dai dẳng bám theo tôi từ lúc đó. Tôi đề nghị ông cụ hỏi ở Thư viện, cũng nghĩ rằng, chỉ để trả lời cho qua chuyện, trốn câu trả lời mà tôi không thể nhớ chính xác.

Buổi chiều, có việc cần đến Thư viện. Vừa bước vào cổng, một chiếc xe lôi dừng ngay cạnh. Tôi giật mình nhận ra ông cụ, cũng bộ bà ba trắng loang lổ ấy. Nhưng giờ tôi còn phát hiện thêm, râu ông rất dài, bạc phơ trắng hơn màu áo. Ngoài ánh mặt trời, trông ông hom hem đến tội. Ông cụ quơ gậy run rẩy bước xuống xe. Tôi vội vã bước đến đỡ tay ông. Lòng chạnh lòng, bao cảm giác lẫn lộn. Một cái gì, như là buồn, như là vui... như là ray rứt bâng quơ. Vẫn còn những tấm lòng như thế. Lịch sử không hề bị lãng quên.

Một lỗ hổng. Không, có rất nhiều khiếm khuyết trong tri thức của chúng ta đối với cuộc sống mênh mông vạn trạng này. Một con số, một sự kiện và nhiều sự kiện lớn lao không thể biết hết, có lẽ không đáng trách lắm, đối với mỗi cá nhân. Song tận sâu đáy lòng, tôi vẫn buồn. Nếu như chúng tôi chịu khó hơn, ông cụ đã không phải vất vả như vậy!

Lúc ở Thư viện ra về, tôi thoáng thấy ông cụ ngồi ở bàn tiếp khách, đối diện một anh thủ thư rất trẻ đang chăm chú lật sách.

Không biết ông cụ tên gì, ở đâu, hỏi điều ấy để làm gì. Nhưng có lẽ hình ảnh ấy sẽ còn ám ảnh tôi rất lâu.

Chuyện nhỏ - tạp bút của Dương Thanh Thanh
Văn Miếu Quốc Tử Giám.
Mùa đông năm ấy. Tạp bút của Yên Ba Ào ạt và ào ào - Tạp bút của Tâm Nguyện
Văn nghệ Trẻ, số 6/1998
Mẹ. Tản văn của Trần Mỹ Thương

Mẹ. Tản văn của Trần Mỹ Thương

Baovannghe.vn - Mẹ của con, chẳng một lời oán than dù phải thui thủi một mình khi chúng con lớn khôn sải cánh tự lập. Tuổi thất thập ăn ngủ vò võ một mình.
Vị phố. Truyện ngắn dự thi Kiều Bích Hương

Vị phố. Truyện ngắn dự thi Kiều Bích Hương

Baovannghe.vn- Nhìn từ ngoài vào, Phở Hà lặng bặt trước cái siêu thị lúc nào cũng như siêu nước sôi réo. Phở Hà như cái bánh cuốn mỏng tang. Hàng thịt của ông Thổ như chiếc Kebab sắp bung nứt vì nhồi nhiều thịt và hành tím. Mỗi sáng Phở Hà nhường nhịn hàng người dài rì rầm trò chuyện chờ đến lượt vào hàng bánh mì Muối và Đường của chị Hà Lan phía bên kia phố.
Nhà thơ của đường Trường Sơn huyền thoại

Nhà thơ của đường Trường Sơn huyền thoại

Baovannghe.vn - Trong thế hệ nhà thơ những năm đánh Mỹ, Phạm Tiến Duật có nhiều đóng góp xuất sắc về giọng điệu thơ, về cách tân thơ. Ông dựng nên một tượng đài Trường Sơn hùng vĩ bằng thơ. Phạm Tiến Duật là nhà thơ của đường Trường Sơn huyền thoại...
Con mộng trắng. Truyện ngắn của Song Ngư

Con mộng trắng. Truyện ngắn của Song Ngư

Baovannghe.vn - Cái chuồng trâu nằm dưới gốc nhãn. Nó sơ sài, được quây bốn xung quanh bởi mười bốn thân cây gỗ to bằng bắp chân. Mái chuồng lợp tranh, trong mái tranh có đôi vợ chồng thằn lằn sống đã nhiều năm, đôi lần con mèo mướp tìm được mấy quả trứng thằn lằn nhỏ như đầu ngón tay út trẻ con, hình trái xoan, vỏ trắng mềm nhẵn nhụi.
Chiếu không - Truyện ngắn của Tống Phước Bảo

Chiếu không - Truyện ngắn của Tống Phước Bảo

Baovannghe.vn - Thiệt chỉ biết con người chỉ sống cuộc đời này một lần mà thôi. Vậy nên thương là thương, chứ câu nệ làm gì mấy chuyện xưa xa cũ càng. Chiếu đêm ấm hơi. Bếp tráng bánh bận đó cũng có đôi. Tiếng bìm bịp gọi bầy cũng ngọt lừ trên dòng sông Đợi.