Baovannghe.vn - Ông Đô trở về phòng làm việc riêng của mình. Ông lôi mấy bản báo cáo Thư ký đã trình từ hôm qua ra đọc, nhưng đọc câu sau thì quên câu trước, không nhớ câu trước nói gì.
Baovannghe.vn- Trong quán cà phê vắng, đẹp thơ mộng bên bờ một đầm nước mênh mang. Nàng xinh xắn, bé nhỏ. Nhưng rất lạ là nàng lại có đôi mắt xanh biếc và mái tóc màu nâu như những cô gái vùng Địa Trung Hải. Nàng bảo, có khi em là kết quả của công cuộc khai phá văn minh của dân Châu Âu cho dân Annam thế kỷ trước cũng nên. Nàng nói chuyện rất hay. Khi bên nàng tôi thấy mình vui lạ.
Baovannghe.vn - Nghĩ lại cảnh chạm trán đó Ngọc vẫn buồn thỉu người. Cảm xúc đầu tiên thường găm thấu vào tim gan, vĩnh viễn cư ngụ ở đó, khó nhạt đi dầu lòng người đã thay đổi...
Baovannghe.vn- Trạm phẫu dã chiến chỉ có một ông Bác sĩ già người Hà Nội và bốn cô y tá kiêm hộ lý. Khốn nạn cho Hành, cái thằng coi trời bằng cái vung ấy, đang bị thương mặt mũi vêu vao mà thoạt nhìn thấy cô y tá Thục, hắn đã như bị hút mất hồn. Thục mảnh mai như cành liễu.
Baovannghe.vn- Bờ Trăng, xã lưng dựa vào núi Cố, trông ra cái vịnh biển được tạo tác bởi hai nhánh núi, mấy năm gần đây có ông chủ tịch xã như thế. Ngữ tuổi ngoài bốn mươi, to cao, mặt chữ điền, lông mày rậm, mắt sáng, sống một mình trong căn nhà trên triền thấp của núi như nhiều nhà dân trong xã.
Baovannghe.vn - Niềm hãnh diện ấy nội truyền sang cha khi chọn vợ. Cũng như nội, tóc má dài quá lưng, đen huyền, óng ả. Cái nếp này má dạy chị cách chăm sóc, vuốt ve hàng ngày nên tóc chị giống y chang tóc của má, của bà nội. Mỗi sáng thức dậy, sau khi rửa mặt xong, má kêu chị ngồi ở mép giường để nhẹ nhàng gỡ từng sợi tóc rối cho thẳng thớm, cột lại đàng hoàng. Mỗi chiều, bao giờ má cũng nấu nồi nước lá sả để gội tóc cho má và cho chị.
Baovannghe.vn- Thì ra là động đất. Anh từng ở những nước mỗi ngày một trận động đất. Ở bên Trung Đông. Ở đảo quốc giữa biển vùng Đông Nam Á. Đừng nghe mỗi ngày một trận động đất mà hoảng, đất nước rộng mênh mông, hôm qua một trận ở miền Đông hôm nay một trận ở miền Tây, ngày mai miền Bắc, ngày kia miền Nam, hàng nghìn trận yếu mới có một trận mạnh.
Baovannghe.vn - Một buổi chiều Hậu ngồi tết tóc cho bé Duyên ở sân chùa thì cô bảo bé hát. Bé Duyên đứng lên, cất tiếng hát trong trẻo, cao vút khiến Hậu hết sức bất ngờ. Sự vô tư lự của bé khi giơ hai cẳng tay không có bàn tay lên cao đu đưa người theo nhịp điệu bài hát đã tiếp thêm nghị lực sống và khát vọng sống cho Hậu. Tự dưng cô khao khát có con, khao khát sống...
Baovannghe.vn - Chiều chiều rơi trên phím. Chiều và sương tím. Em đi trong sương hay đi trong đời tôi. Giấc mơ lần cuối tình yêu giông tố đêm hè. Tôi gom hết cho em những cung tơ chiều. Xin em rót trên môi tiếng ca ru mềm với tôi. Những khi sương chiều xuống đàn ngừng tiếng em ngồi khóc. Chuyện ngày xưa vẫn còn đó mà lòng tôi như còn nhớ. Tiếc thương mối tình xưa...