Baovannghe.vn - Đứng trước mặt tôi, anh lặng im khi thấy tôi đang chăm chú vào cuốn sách. Khi ngẩng lên, tôi giật mình: "Tôi có thể giúp gì cho ông?" Tôi lắp bắp tiếng Anh.
Baovannghe.vn- …Đám mây từ từ bay ngang xóm Đồng cách chỗ nghỉ lúc này cũng chỉ già cây số chim bay. Khu vườn tuổi thơ, nơi anh sinh ra và lớn lên, nhà gỗ, mái lá, sân gạch, bờ ao.
Baovannghe.vn- Hôm nay mới hăm ba tháng chạp, ngày ông Táo chầu trời, bà chỉ chuẩn bị qua loa cho phải phép, bởi tầm dăm hôm nữa, những dòng sông của cải kia mới đổ thác về.
Baovannghe.vn - Nhân vật của tôi là những nông dân đôn hậu và thông minh hơn tôi hằng tưởng. Cuộc đời của họ bừng sáng và héo tàn cũng đơn giản hơn tôi hằng nghĩ.
Baovannghe.vn- Hắn nói đủ to để lão nghe thấy. Lão già vẫn dửng dưng. Hình như câu xúc phạm của hắn chưa đủ chất để chạm vào lòng tự trọng của lão già.
Baovannghe.vn - Bầu trời thành phố hôm nay trong xanh đến lạ. Những đám mây bồng bềnh bay qua. Mây thì trắng. Một màu trắng tinh khiết. Một màu trắng huyền diệu.
Baovannghe.vn- Dù đầu còn nhức, điều tôi làm khi thức dậy là với lấy điện thoại. Đã 2 giờ chiều. Nhìn những tin nhắn bạn bè hỏi thăm về con tim tan vỡ của mình.
Baovannghe.vn- Bà tôi kể, Nữ Hoàng Đậu Phụ là cô gái nhan sắc. Nhưng muộn chồng vì cao 1m65. Với tiêu chuẩn thời nay, chắc hẳn cô đã có cuộc sống hạnh phúc
Baovannghe.vn- Hà Nội ơi, tôi đã đến. Tôi muốn thốt lên khi đoàn tàu chạy qua ga Giáp Bát. Bác hành khách cùng buồng, có tên Lâm, bảo: "Sắp đến nơi rồi đấy!".
Baovannghe.vn - Mùa đông năm ấy rất lạnh, sương muối trắng xoá, những vạt rau ăn chết rũ. Mẹ anh lên thăm, anh mượn hai chiếc ghế băng cơ quan về kê nằm tạm.