Baovannghe.vn - Thơi không chợp được mắt vì sau chạn bát, lũ chuột cứ rúc rích đùa với nhau như trêu tức chị. Chắc là hai vợ chồng nhà chuột đang đến giờ hú hí, tâm tình
Baovannghe.vn - Từ đỉnh Bidoup, đoàn xuôi hướng Đông Nam quá xế thì phát hiện bãi cỏ khá bằng phẳng ngay cạnh con suối cạn nhưng vẫn còn rỉ rả lạch nước nhỏ non gang tay người lớn, nên quyết định dựng trại. Khải liếc nhìn đồng hồ, chưa đến bốn giờ chiều, mà những thân thông ba lá già cỗi, đổ gục, chắn ngang lối đi, đã đẫm sương.
Baovannghe.vn - Huyện miền núi sông Ngàn mấy hôm nay nắng đẹp. Nắng trải dài trên mặt lộ, đường liên xã, liên huyện, không khí vùng quê sắp vào vụ gặt vui vẻ, ấm áp. Thế là lão Hợi đã ra đi.
Baovannghe.vn - Chị lụi cụi một mình giữa chốn lạ. Lúc nào chị cũng đăm đắm nhìn về nơi xa xăm, vô định, mông lung, không phân biệt đâu là hướng nhà mình.
Baovannghe.vn - Trong khi đợi ký giấy tờ, bà ngồi dựa vào cây cột tua lại ký ức ngọt ngào lẫn cay đắng. Tính ra ngôi nhà đã gắn bó với bà ngót một đời người.
Baovannghe.vn - “Nhà văn phải gắn liền với nhân vật của mình. Một đời văn không để lại nhân vật là đời văn bỏ. Một nền văn học không để lại những nhân vật của thời đại là nền văn học vứt đi”.
Baovannghe.vn - Tôi nói, anh sẽ về. Anh lúc nào cũng nhớ đến Mađagui, vì Mađagui có một người con gái như Nụ. Nụ không nói mà nhẹ áp má lên vai tôi ngủ tiếp
Baovannghe.vn - Cô tôi giật mình nhìn ra phía cửa. Tất cả những người ở trong phòng đều nhận thấy ánh mắt cô tôi nhìn về phía cửa. Như thể cô đã đợi nó từ lâu.