Baovannghe.vn - Cái tên Socrate ấy, tên du thủ du thực chuyên lừa đảo núp trong cái áo thụng và những lời lẽ ba hoa về đạo đức, kẻ ngông cuồng nhất trong những kẻ ngông cuồng
Baovannghe.vn - Bây giờ khi đã mười chín tuổi, tôi biết yêu, biết hận, biết thương và biết sợ. Tôi thích lang thang một mình vào những buổi chiều xanh xao thả bộ dọc con phố vắng.
Baovannghe.vn - Làng tôi lọt thỏm giữa bốn bề núi dựng. Những ngọn núi miên man xanh và cao sừng sững, ngăn cản bước tiến của nền văn minh. Vì thế mà làng tôi nghèo.
Baovannghe.vn- Chị ngước mắt nhìn về phía con chim vừa bay ngang qua. Chị thấy bầu trời xuất hiện một đám mây đen đang vần vũ, gọi mưa về từng hạt bắt đầu lắc rắc rơi
Baovannghe.vn - Cha con tôi trú trong một căn nhà tuềnh toàng cạnh đường cái quan. Mái nhà tranh cũ kĩ, đen xỉn như một gam màu lạnh giữa dãy nhà mái bằng mái ngói
Baovannghe.vn- Người đàn bà nào lại không biết yêu, cô mỉm cười, những con chim ngu ngốc không tranh đấu ngoài bầu trời gió sẽ lăn ra chết, số mệnh chỉ có vậy. Người đàn bà đó cũng vậy, lăn ra chết mà hằn học không nguôi, nhưng người đàn bà đó mới đáng thương làm sao, mới xao động làm sao.
Baovannghe.vn- Dần dần vợ thạo việc nuôi lợn, chồng chuyển qua hợp tác với ngài Thụ Di ở công ty cám Lộc Gia. Chồng học bằng lái xe, mua xe tải ra tận công ty của ngài để lấy cám về trang trại, chồng lấy cám ở chỗ ngài Di chở cho các trang trại khác để ăn hoa hồng.
Baovannghe.vn- Những đêm trăng mờ, đợi bà mẹ chồng ngủ say, chồng vác đèn đi soi ếch nhái. Lĩnh vén bụi găng chui qua hàng rào sà vào vòng tay của người đàn ông nhà bên